Les sống trong giới hạn do chính mình tự đặt ra, les chấp nhận cuộc sống ấy.
Les, hay lesbian, ômôi… là cách gọi quen thuộc để ám chỉ những cô gái yêu người cùng giới tính. Yêu đương, hay ẩn chứa nhiều nước mắt. Những cô gái đồng tính khi yêu nước mắt lại càng não nề hơn. Khi mà những mối tình của người chuyển giới trót mang "phận liễu mình tùng" đã trở nên quen thuộc, thì đồng tính nữ vẫn còn khá nhiều điều cấm kị. Cấm kị, là do họ tự đặt ra, tự nghĩ ra... Và cả những ánh nhìn ái ngại của dư luận dành cho họ.
Đám cưới khác biệt
Lục lại tài liệu về đám cưới của hai cô gái trẻ măng ở Hà Nội, đọc thấy bình luận trên các diễn đàn mạng đều tỏ ý thông cảm với cuộc hôn nhân khác biệt này. Tuy nhiên, kèm theo sự thông cảm bao giờ cũng là "Tiếc cho bước chân lạc lối của hai bạn trẻ đó quá. Nếu mình là mẹ của một trong hai bạn này, mình sẽ khóc hết nước mắt".
Biết là làm sao, khi mà đồng cảm luôn đi kèm với băn khoăn. Bởi có bậc làm cha làm mẹ nào lại không đau lòng khi chứng kiến cảnh con gái mình lại mang lòng yêu một… người con gái khác. Có thể người khác ấy không là con gái về mặt tính tình, nhưng ít ra, thì người khác ấy cũng mang hình thể của phái nữ.
Tôi vẫn nhớ, những người đồng tính nam, khi đã chuyển giới ngồi với tôi nhắc chuyện tình xưa, bao giờ cũng thở dài thảng thốt. Đa phần, những mối tình của họ cùng có chung kết thúc với lý do chia tay là "Mình không mang được hạnh phúc đến cho người mình yêu. Mình có thể chăm sóc cho anh ấy mọi thứ, trọn vẹn nghĩa vợ chồng. Nhưng mình không thể cho anh ấy niềm hạnh phúc của một người cha, điều rất quan trọng. Nên thôi, mình trả anh ấy về lại cuộc sống bình thường, để rồi anh ấy sẽ yêu ai đó có khả năng sinh con cho anh ấy".
Đồng tính nam còn có thể đi chuyển giới để cố tìm lại thân phận mình, dẫu không trọn vẹn như phụ nữ. Nhưng đồng tính nữ, thì biết chuyển giới sao đây(?!). Không lẽ, lại cố gắng biến chuyển mình theo kiểu "phụ nữ có râu" như người phụ nữ chuyển giới nổi tiếng khắp toàn cầu Thomas Beatie.
Chính vì vậy, yêu đương với họ chỉ như là sự an ủi về mặt tình cảm. Yêu ai, họ yêu rất khủng khiếp. Vì, họ ý thức được chuyện kiếm được một người yêu đối với họ là khó khăn đến mức nào. Yêu, là họ nhún nhường mọi thứ, họ kéo hết phần thiệt thòi về phía mình, chỉ với điều kiện duy nhất, người yêu của họ đừng liếc nhìn say đắm bất cứ gã đàn ông nào. Yêu nhiều thì ghen lắm, ghen nhiều thì hận sâu, đơn giản chỉ có thế. Ngay cả bà trùm giang hồ đất Cảng là Dung Hà, khi yêu người phụ nữ nào đó, vẫn có thể tự biến mình thành con mèo ngoan ngoãn thu mình trong vòng tay người tình.
xem tiếp lạc lõng đời les
Phim sex việt nam
Tải phim sex việt nam miễn phí cho điện thoại,xem phim sex online, xem ảnh sex, đọc truyện sex, truyện tranh sex
Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014
đọc truyện les - xin lỗi anh vì em là con les [có thật]
Một câu chuyện đơn giản.
*
*
*
Nó đã từng rất yêu anh.
Phải.
(Nhưng lại không phải chỉ có mình nó yêu anh)
Anh cũng đã từng rất yêu nó mà.
Nhưng rồi anh đã làm gì để đáp lại tình yêu đó?
Anh chà đạp lên tình yêu của nó bằng cách yêu thêm vài đứa nữa. Anh chà đạp vài đứa nữa bằng cách ngược lại.
Nó biết. Ừ. Nó chấp nhận. Chấp nhận bởi vì nó yêu anh, chấp nhận bởi vì nó đã trót tin cái lời thề non hẹn biển của anh lúc nằm bên nó.
Lúc mà anh đưa nó đến cái mà anh gọi là “cửa thiên đường” và cả lúc mà anh cho nó “fly to heaven”.
Phải rồi.
Rất nhiều đứa con gái ngu dại tin cái lời nói đó.
Cái lời nói “Nhất định anh sẽ cưới em”.
Nhưng bản chất của thằng đàn ông chỉ lộ ra khi mà có đứa con gái nói với nó rằng “Em đã có thai”, “em muốn cưới” hay đại loại là một câu tương tự hoặc gần giống như vậy.
*
Nếu một đứa con gái nói với một thằng đàn ông rằng “mình chia tay đi”.
Khi mà thằng đàn ông còn chưa “ăn được” gì từ đứa con gái ấy, nó sẽ nói gì nhỉ?
Có được coi đó là thằng đàn ông tốt, tử tế và thần thánh không khi mà thằng đàn ông nói:
” Em mà nói như vậy nếu gặp phải thằng đểu, thì nó sẽ tìm cách ăn xong rồi đá đấy”.
Và đó. Chính là lời của thằng đàn ông khốn nạn đã “bơm” vào đầu nó, bơm vào cái trí não còn non choẹt, còn chưa một lần biết đến tình yêu thực sự là gì.
Ôi! Thực sự, nó đã tin, và nó lại tin. Nó phục thằng đó, nó tôn thờ cái thằng đàn ông thần thánh đó. Vì cái con người đã “khuyên” nó khi nó muốn chia tay, nó tin thực sự! Cái thằng đàn ông thần thánh đó, sẽ cưới nó thật.
Nhưng rồi sao?
Sau mỗi lần chăn gối.
Sau mỗi lời ngon ngọt của “vị thần” kia.
Vẫn là “ăn xong rồi đá”, không ăn được thì phải phá.
Và thằng đàn ông thần thánh lại lộ ra một nhân cách không bằng cái giẻ rách.
Tải ảnh gốc
Còn lại gì?
Nó là ai?
Là một cái xác vô hồn bị bỏ rơi. Là một con người mở miệng ra không phải lời nói mà là nước mắt….
Nó không còn tin ai, nó yêu chơi bời.
Nó gọi “Anh” là “Nó” và “thằng đó”.
Từ đây, tình yêu trong tiềm thức của nó chỉ còn là “chơi bời”, “lên giường” xong rồi thì “nhường” lại cho đứa khác.
xem tiếp : tại đây
truyện tình yêu les - vợ tôi là les
Đọc truyện - Có một sự thật về vợ, bây giờ tôi mới biết. Tôi hốt hoảng khi bắt gặp cô gái ấy nằm trên giường cùng với em, ôm em thật chặt và không một mảnh vải che thân.
Đó là cô bạn thân của em mà người làm chồng như tôi không hề hay biết, họ thực sự là một cặp đồng tính. Chỉ là họ không dám nói ra và không thể thừa nhận mà thôi. Ngày tôi yêu em, người con gái đó cũng luôn bên cạnh.
Đọc truyện người lớn - đọc truyện tình yêu đồng giới
Cô ấy là bạn thân của em. Ngày đó, nhờ có cô ấy mà em đã được giúp đỡ rất nhiều. Có chuyện gì tôi bận không chăm sóc em được, tôi đều nhờ cô ấy làm. Sau khi ra trường, cô ấy và em ở chung nhà trọ, tôi cũng yên tâm hơn. Dù sao thì hai người bạn thân ở với nhau cũng tốt, sẽ tiện chăm sóc nhau hơn. Những ngày đó, tôi thường lui tới nhà em chơi, ăn cơm. Và khi tôi chơi, thấy tôi có hành động thân mật với em, cô ấy đều né tránh. Tôi nghĩ là cô ấy ngại vì thấy chúng tôi tình cảm trong khi cô ấy chưa có người yêu nên chạnh lòng. Và tôi đã động viên người yêu mình chuyển ra ngoài ở riêng. Vì như vậy, tôi có đến chơi cũng không tiện. Có khi muốn tắm giặt nếu mà đi đâu đó về không kịp, tôi cũng không dám. Vì thực sự, ở như thế rất bất tiện. Nhưng người yêu tôi nhất định không đồng ý, em nói, nếu em ra ngoài thì cô ấy sẽ tủi thân và rất buồn. Em không muốn mình có người yêu mà sống ích kỉ với bạn bè. Cuối cùng thì tôi phải đồng ý.
Đọc truyện người lớn - đọc truyện hay
Ngày đó, thi thoảng đi chơi, em hay rủ cô ấy đi cùng. Có khi ngày lễ Tết, tôi đến tặng hoa quà, tôi đều phải tặng cô ấy vì không làm vậy thì em không hài lòng. Điều đó cũng không khó hiểu bằng chuyện, khi đi chơi, em đều muốn tôi đưa cô ấy đi cùng. Em bảo, dù sao thì chúng tôi cũng lấy nhau, cũng là một cặp nên có chuyện gì đâu. Cứ đưa cô ấy đi cùng cho có kỉ niệm, em đã coi cô ấy như người chị em ruột thịt. Nhiều khi tôi thấy không hài lòng vì em, nhưng không làm thế thì em không vui. Tôi đành lòng. Sau đó, chúng tôi cưới nhau. Ngày em cưới, tôi thấy cô ấy khóc rất nhiều. Tôi không nghi ngờ gì, chỉ nghĩ đó là tình cảm gắn bó của đôi bạn thân thôi. Vì bạn đi lấy chồng, bạn thân ở lại thường thấy hụt hẫng, nhất là khi cô ấy chưa có người yêu. (Đọc truyện người lớn và chợt tìm thấy đâu đó những mảnh tâm hồn đồng cảm).
Đọc truyện tình yêu đồng giới nữ
Chúng tôi chuyển ra ngoài, còn cô ấy sống một mình. Nhiều lần em đều xin phép tôi về thăm cô ấy, có hôm thì ngủ lại khi cô ấy ốm. Tôi cũng không nghi ngờ gì vì nghĩ, cô ấy cũng không có ai là bạn thân. Những ngày tôi đi công tác, em thường hay dẫn cô ấy về nhà ngủ chung cho đỡ buồn vì chúng tôi sống riêng. Tôi không ngại gì chuyện đó cả. Đó cũng khiến cho vợ mình vui thôi. Nhưng, có một sự thật mà đến giờ tôi mới biết. Tôi chết lặng, tưởng chết đi sống lại khi nhìn thấy em và người bạn thân đó không một mảnh vải che thân ôm nhau trên giường vào cái ngày tôi đi công tác. Vì chuyến bay bị hoãn, tôi đã không đi được như dự định nên tôi đã về nhà và lùi lại ngày hôm sau. Em không lường trước được việc này. (Cuộc sống không lường trước điều gì, có đôi lần ta bước mà thấy vô định, đọc truyện về cuộc sống để bắt gặp những trái tim đồng cảm)
xem tiếp vợ tôi là les
Đó là cô bạn thân của em mà người làm chồng như tôi không hề hay biết, họ thực sự là một cặp đồng tính. Chỉ là họ không dám nói ra và không thể thừa nhận mà thôi. Ngày tôi yêu em, người con gái đó cũng luôn bên cạnh.
Đọc truyện người lớn - đọc truyện tình yêu đồng giới
Cô ấy là bạn thân của em. Ngày đó, nhờ có cô ấy mà em đã được giúp đỡ rất nhiều. Có chuyện gì tôi bận không chăm sóc em được, tôi đều nhờ cô ấy làm. Sau khi ra trường, cô ấy và em ở chung nhà trọ, tôi cũng yên tâm hơn. Dù sao thì hai người bạn thân ở với nhau cũng tốt, sẽ tiện chăm sóc nhau hơn. Những ngày đó, tôi thường lui tới nhà em chơi, ăn cơm. Và khi tôi chơi, thấy tôi có hành động thân mật với em, cô ấy đều né tránh. Tôi nghĩ là cô ấy ngại vì thấy chúng tôi tình cảm trong khi cô ấy chưa có người yêu nên chạnh lòng. Và tôi đã động viên người yêu mình chuyển ra ngoài ở riêng. Vì như vậy, tôi có đến chơi cũng không tiện. Có khi muốn tắm giặt nếu mà đi đâu đó về không kịp, tôi cũng không dám. Vì thực sự, ở như thế rất bất tiện. Nhưng người yêu tôi nhất định không đồng ý, em nói, nếu em ra ngoài thì cô ấy sẽ tủi thân và rất buồn. Em không muốn mình có người yêu mà sống ích kỉ với bạn bè. Cuối cùng thì tôi phải đồng ý.
Đọc truyện người lớn - đọc truyện hay
Ngày đó, thi thoảng đi chơi, em hay rủ cô ấy đi cùng. Có khi ngày lễ Tết, tôi đến tặng hoa quà, tôi đều phải tặng cô ấy vì không làm vậy thì em không hài lòng. Điều đó cũng không khó hiểu bằng chuyện, khi đi chơi, em đều muốn tôi đưa cô ấy đi cùng. Em bảo, dù sao thì chúng tôi cũng lấy nhau, cũng là một cặp nên có chuyện gì đâu. Cứ đưa cô ấy đi cùng cho có kỉ niệm, em đã coi cô ấy như người chị em ruột thịt. Nhiều khi tôi thấy không hài lòng vì em, nhưng không làm thế thì em không vui. Tôi đành lòng. Sau đó, chúng tôi cưới nhau. Ngày em cưới, tôi thấy cô ấy khóc rất nhiều. Tôi không nghi ngờ gì, chỉ nghĩ đó là tình cảm gắn bó của đôi bạn thân thôi. Vì bạn đi lấy chồng, bạn thân ở lại thường thấy hụt hẫng, nhất là khi cô ấy chưa có người yêu. (Đọc truyện người lớn và chợt tìm thấy đâu đó những mảnh tâm hồn đồng cảm).
Đọc truyện tình yêu đồng giới nữ
Chúng tôi chuyển ra ngoài, còn cô ấy sống một mình. Nhiều lần em đều xin phép tôi về thăm cô ấy, có hôm thì ngủ lại khi cô ấy ốm. Tôi cũng không nghi ngờ gì vì nghĩ, cô ấy cũng không có ai là bạn thân. Những ngày tôi đi công tác, em thường hay dẫn cô ấy về nhà ngủ chung cho đỡ buồn vì chúng tôi sống riêng. Tôi không ngại gì chuyện đó cả. Đó cũng khiến cho vợ mình vui thôi. Nhưng, có một sự thật mà đến giờ tôi mới biết. Tôi chết lặng, tưởng chết đi sống lại khi nhìn thấy em và người bạn thân đó không một mảnh vải che thân ôm nhau trên giường vào cái ngày tôi đi công tác. Vì chuyến bay bị hoãn, tôi đã không đi được như dự định nên tôi đã về nhà và lùi lại ngày hôm sau. Em không lường trước được việc này. (Cuộc sống không lường trước điều gì, có đôi lần ta bước mà thấy vô định, đọc truyện về cuộc sống để bắt gặp những trái tim đồng cảm)
xem tiếp vợ tôi là les
tình rắn (truyện les)
Dòng tộc nuôi rắn thường chết vì chính con rắn thân nhất… Và họ không được có chồng… Chỉ nhận những người con gái còn trinh truyền nghề con à… đó là 3 lời nguyền.. Tình rắn (truyện ngắn đồng tính – Truyền thuyết tình yêu của rắn)Tình rắn (truyện ngắn đồng tính)
Tựa khác – Truyền Thuyết Tình Yêu Của Rắn
Tác Giả: anhtaduong
Giờ nó nằm đây. Nhìn cô chủ nằm đó, mắt nhắm như ngủ, ngay cả khi gần chết trông cô cũng rât đẹp. Nó không thể khóc, người ta nói rắn không biết khóc, nó chỉ biết rít lên tường tiếng khè khè the thé, 2 cái đầu lưỡi chẻ ra từ 1 chiếc lưỡi của nó liếm lấy những giọt máu ngay cổ cô chủ, những giọt máu nhỏ ra từ 2 khe nhỏ do 2 cái răng nanh của nó tạo nên. Và nó nhớ năm nào khi cô chủ còn nhỏ…
Năm tôi được 90 năm tuổi. Vì mãi chơi, trườn đến ngôi làng của con người. Những đứa trẻ của con người thật dễ thương, bọn chúng vui đùa bên dưới cây đa. Bọn chúng chơi mệt rồi lại ngồi xoay tròn kể chuyện vổ tích. Có một bé gái, hai mắt him híp, trông thật giống đôi mắt đồng loại rắn của tôi. Cô bé đang thì thào kể về truyền thuyết rắn. Nghe về giống nòi của mình nên tôi tò mò, trườn đến đầu ngọn cành cây để nghe thật rõ tiếng thì thào kể chuyện của cô ấy. Và vì không có chi nên tôi trượt rớt xuống ngay giữa vòng trỏn của bọn trẻ. Bọn chúng gào thét và bỏ chạy. Chỉ có cô bé mắt him híp là ngồi nhìn tôi trân trân, không la hét, không cử động. Tôi choáng váng sau cú ngã nên vẫn chưa trườn đi được.
- Nala, chạy mau, nó sẽ cắn con đó – một người phụ nữ với chiếc vấy sọc nhiều màu chạy đến, tay cầm chiếc gậy đánh vào thân tôi.
- Đừng mẹ, đừng mẹ, đừng đánh nữa mẹ, nó không làm gì con cả…
cô bé cố gắn kéo người đàn bà ra xa tôi.. . nhưng không kịp, cái lưng của tôi bị đập trúng, và tôi không trườn được… Mẹ nói rất đúng, đa số con người rất thiển cận và yếu đuối, họ thường lo sợ bị tổn thương nên họ thường chủ trương làm tổn thương đối phương trước khi đối phương làm gì họ…
Tôi thật sự đau, và tôi nổi giận, tôi bắt đầu phùng cái mang của mình lên, và tôi chực cắn người phụ nữ ấy. Bà ta gạt cô bé qua 1 bên và sấn tới phía tôi, Tôi nhắm mắt chuẩn bị cắn theo bản năng dù biết rắng trước sau cũng chết
- Đừng…
Cô bé ấy hét lên và chạy đến ôm lấy tôi…- Nala thả nó ra, nó cắn con bậy giờ
- Mẹ nhìn xem… nó có cắn con đâu… mẹ làm nó đau… nó sắp khóc kìa… – cô bé quay lưng lại vơi phụ nữ để che chở cho tôi… vuốt vuốt cái đầu nhờn của tôi…
- .. Con thật giống bà cố con… Nào, đem nó đi, đừng để người ta thấy, mang nó về nhà mình nào…
- Ơ… Dạ… – Cả tôi và cô bé đều ngạc nhiên, sao bà ta lại thây đổi thái độ nhanh như thế…
xem tiếp tại đây nè
Tựa khác – Truyền Thuyết Tình Yêu Của Rắn
Tác Giả: anhtaduong
Giờ nó nằm đây. Nhìn cô chủ nằm đó, mắt nhắm như ngủ, ngay cả khi gần chết trông cô cũng rât đẹp. Nó không thể khóc, người ta nói rắn không biết khóc, nó chỉ biết rít lên tường tiếng khè khè the thé, 2 cái đầu lưỡi chẻ ra từ 1 chiếc lưỡi của nó liếm lấy những giọt máu ngay cổ cô chủ, những giọt máu nhỏ ra từ 2 khe nhỏ do 2 cái răng nanh của nó tạo nên. Và nó nhớ năm nào khi cô chủ còn nhỏ…
Năm tôi được 90 năm tuổi. Vì mãi chơi, trườn đến ngôi làng của con người. Những đứa trẻ của con người thật dễ thương, bọn chúng vui đùa bên dưới cây đa. Bọn chúng chơi mệt rồi lại ngồi xoay tròn kể chuyện vổ tích. Có một bé gái, hai mắt him híp, trông thật giống đôi mắt đồng loại rắn của tôi. Cô bé đang thì thào kể về truyền thuyết rắn. Nghe về giống nòi của mình nên tôi tò mò, trườn đến đầu ngọn cành cây để nghe thật rõ tiếng thì thào kể chuyện của cô ấy. Và vì không có chi nên tôi trượt rớt xuống ngay giữa vòng trỏn của bọn trẻ. Bọn chúng gào thét và bỏ chạy. Chỉ có cô bé mắt him híp là ngồi nhìn tôi trân trân, không la hét, không cử động. Tôi choáng váng sau cú ngã nên vẫn chưa trườn đi được.
- Nala, chạy mau, nó sẽ cắn con đó – một người phụ nữ với chiếc vấy sọc nhiều màu chạy đến, tay cầm chiếc gậy đánh vào thân tôi.
- Đừng mẹ, đừng mẹ, đừng đánh nữa mẹ, nó không làm gì con cả…
cô bé cố gắn kéo người đàn bà ra xa tôi.. . nhưng không kịp, cái lưng của tôi bị đập trúng, và tôi không trườn được… Mẹ nói rất đúng, đa số con người rất thiển cận và yếu đuối, họ thường lo sợ bị tổn thương nên họ thường chủ trương làm tổn thương đối phương trước khi đối phương làm gì họ…
Tôi thật sự đau, và tôi nổi giận, tôi bắt đầu phùng cái mang của mình lên, và tôi chực cắn người phụ nữ ấy. Bà ta gạt cô bé qua 1 bên và sấn tới phía tôi, Tôi nhắm mắt chuẩn bị cắn theo bản năng dù biết rắng trước sau cũng chết
- Đừng…
Cô bé ấy hét lên và chạy đến ôm lấy tôi…- Nala thả nó ra, nó cắn con bậy giờ
- Mẹ nhìn xem… nó có cắn con đâu… mẹ làm nó đau… nó sắp khóc kìa… – cô bé quay lưng lại vơi phụ nữ để che chở cho tôi… vuốt vuốt cái đầu nhờn của tôi…
- .. Con thật giống bà cố con… Nào, đem nó đi, đừng để người ta thấy, mang nó về nhà mình nào…
- Ơ… Dạ… – Cả tôi và cô bé đều ngạc nhiên, sao bà ta lại thây đổi thái độ nhanh như thế…
xem tiếp tại đây nè
[truyện les]- gái bao và kẻ lập dị
Cô thức dậy, rụt tay khỏi à, nhìn ả, trông ả thật thánh thiện, ai ngờ lại lập dị, cô vuốt cái song mũi ả, cô hôn lên trán ả rồi mặt đồ vô. Bỗng nhiên cô thấy buồn cười, và vui vui trong lòng, cô lấy bóp ả, bóp còn đúng 1 triệu…. Gái bao và kẻ lập dị – Đồng tính nữ
Gái bao và kẻ lập dị – Đồng tính nữ
Tác Giả : anhtaduong
Hôm nay cô vô bar trễ. Cô vào để xin “má” cho nghĩ vì hôm nay con cô bệnh, cơn đau tim của nó lại trở về khi món tiền nữ đại gia kia cho cô chữa trị cho con cô 1 năm thuốc đã hết.Khi vào đã thấy cả bọn con Nhung nhìn nhìn cái bàn số 3 rồi trề môi.cô nhìn theo và thấy 1 kẻ, tóc tai lù xù che đi cái gương mặt tối thui và cặp kiếng nứt ngang 1 tròng bên trái.
Vâng, bar FU là 1 quán bar nổi tiếng về les, ai vô đây cũng không khỏi choáng ngợp đê mê cái không khí ở đây.
Thế mà lại có 1 ả lập dị ngồi cô đơn nơi góc bar kia.Thoáng nhìn trang phục của ả cũng toàn đồ hiệu đó chứ, và cả những chiếc đồng hồ, chiếc nhẫn và sợi dây chuyền nặng trịch kia nữa, bạch kim thiệt à.
Hay là kiếm 1 mối xộp rồi về nhỉ Nhưng ả trông gớm quá – ý nghĩ ấy thoáng trong đầu cô, nhưng khi chợt nghĩ tới món tiền cho con cô ăn học và chữa bệnh thì cô lại chép miệng – chậc, mình không muốn con mình ngu và khổ cả đời như mình
Cô uống 1 hớp rượu để lấy “men”. Đã lâu rồi, rượu giúp cô quên tất cả, nỗi nhục nhã, những cái nhơ nháp và nỗi sợ mỗi khi đánh nhau vì giành khách với những con ả cao to hơn cô.
Cô cầm ly rượu và đi ẻo lã đến cái bàn số 3 ấy, đúng cái dáng đi của 1 con mèo.
- sao ngồi 1 mình thế, tôi ngồi chung được không nè??
- …tùy… ả chẳng thèm nhìn tới cái chân của cô, vẫn cắm đầu vô chai rượu
- Sao có 1 mình thế, có cần bạn không
- Bao nhiêu ??
- Hihi, sao mà nóng thế ta, giá ở đây xưa giờ không thây đổi, bộ mới tới đây hả
Đâu đó giọng bọn con Nhung cười hô hố – rồi cũng bỏ chạy với con mụ đó thôi
- hết tiền rồi, 1500k thôi được không
- trời, đại gia giỡn hoài nha, xấu quá đi, tụi em có phòng tiện nghi mà đại gia
- 1200k
- Thôi đừng giỡn nữa mà đại gia
- 1000k
- Hihi, đại gia giỡn vui ghê – cô lo lắng
- Biến đi
- Ok ok
Cô rời khỏi cái bàn thất vọng, ngồi vào quầy- thấy chưa, tao nói sẽ chạy mà- cái giọng con nhung vẫn chua chat xé cái nhạc du dương ấy âm âm trong cái bar này.
30 phút…
1 giờ…
2 giờ… xem tiếp truyện les: gái bao và kẻ lập dị
les - Cô hàng xóm của tôi
Lại quanh quẩn trong những góc tối của quán cafe , tôi vẫn ngồi đấy tán gẫu với những cô gái xinh đẹp mới quen đã sớm trở thành một thói quen và không biết nó đã bén rễ vào tiềm thức tôi từ bao giờ… Trích ” Cô hàng xóm của tôi – truyen đồng tính nữ “
1. Ánh nắng vàng dịu nhẹ như vẽ một mảng màu trầm ấm tuyệt vời qua lớp kính cửa sổ. Nhà em , nhà tôi và Michiru là cô bé hàng xóm đáng yêu của tôi.
2. “ Haruka này , chúng ta sắp sửa có thêm môt hàng xóm mới đấy “ – Setsuna hí hứng báo tin khi chúng tôi đang ngồi nhấm nháp tách trà chiều trong sân vườn , chỉ là một khu vườn nhỏ thôi nhưng đầy hoa và có đầy những bông hoa anh đào xinh đẹp.
“ Thế thì sao ? “ tôi điềm tĩnh trả lời cô bạn của mình và nhẹ nhàng đưa tách trà lên mũi ngửi , một mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ tách trà cộng thêm hương hoa anh đào cứ phất phơi trong làn gió như muốn đánh thức mọi khứu giác con người , một sự mê hoặc.
“ Mình nghĩ cậu sẽ không chối từ cô bé ấy “ – Setsuna nhìn xa xăm và mặt cô ấy khá lộ rõ sự chắc chắn về điều cô vừa nói.
“ Tại sao ? “
“ Chỉ là khó có thể chối từ thôi “ – Setsuna thôi không nói và lại tiếp tục thưởng thức tách trà ngon lành mà tôi đã chính tay làm .
3. “ Chào chị , em mới chuyển nhà tới đây “ – cô bé mà Setsuna đã kể với tôi trông cũng khá đáng yêu đấy chứ . Mái tóc xanh của em thật sự nổi bật làm tôi phải chú ý .
4. Khơi bao niềm nhớ vô vàn ,
Cánh hoa đào đấy chẳng tàn trong tôi !
Lại quanh quẩn trong những góc tối của quán cafe , tôi vẫn ngồi đấy tán gẫu với những cô gái xinh đẹp mới quen đã sớm trở thành một thói quen và không biết nó đã bén rễ vào tiềm thức tôi từ bao giờ. Chỉ là tôi biết , có một số người họ thường gọi tôi là kẻ đào hoa và thích bay nhảy , chẳng lẽ vì tôi chả bao giờ chịu ở yên một chỗ sao ?
“ Haruka , chúng ta sẽ còn gặp lại nhau chứ ? “ – Cô bé vô tư trao cho tôi những ánh mắt gợi tình nhất có thể , bên dưới bàn , bạn sẽ không tin nổi một cô bé 16 lại có những hành động rất là người lớn như vậy. Chân cô chạm vào tôi như đang thách thức sự hoang dại của Haruka , nó sẽ bùng nổ đấy , nhưng chỉ là em không phải là con người ấy.
“ Maybe … “ – Tôi lấp lửng câu trả lời của mình , tôi chẳng tội vạ gì mà lại phải ràng buộc mình với một mối quan hệ nhất định nào đó cả đời , bạn hãy yên tâm. Vì tôi là Haruka , tựa như làn gió và sẽ bay đến nơi nào mà tôi thích.
Rời khỏi quán , tôi lê la trên khắp con đường của thành phố Osaka náo nhiệt , con người ở xứ sở Mặt trời mọc này khá bận rộn nhỉ ? Đi đến đâu bạn đều bắt gặp những gương mặt đầy nôi ưu tư , phiền muộn. Sao họ không thả mình và sống tự đo như tôi ? Tại sao luôn phải trói chặt mình trong việc mưu sinh ?
Và trong hàng ngàn người ấy , tôi đã thấy em. Cô bé hàng xóm tóc xanh đáng yêu.
Bình yên !
Cảm giác này thật lạ lùng ?
Lần đầu tiên , tôi muốn dừng lại …
xem tiếp: cô hàng xóm của tôi
1. Ánh nắng vàng dịu nhẹ như vẽ một mảng màu trầm ấm tuyệt vời qua lớp kính cửa sổ. Nhà em , nhà tôi và Michiru là cô bé hàng xóm đáng yêu của tôi.
2. “ Haruka này , chúng ta sắp sửa có thêm môt hàng xóm mới đấy “ – Setsuna hí hứng báo tin khi chúng tôi đang ngồi nhấm nháp tách trà chiều trong sân vườn , chỉ là một khu vườn nhỏ thôi nhưng đầy hoa và có đầy những bông hoa anh đào xinh đẹp.
“ Thế thì sao ? “ tôi điềm tĩnh trả lời cô bạn của mình và nhẹ nhàng đưa tách trà lên mũi ngửi , một mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ tách trà cộng thêm hương hoa anh đào cứ phất phơi trong làn gió như muốn đánh thức mọi khứu giác con người , một sự mê hoặc.
“ Mình nghĩ cậu sẽ không chối từ cô bé ấy “ – Setsuna nhìn xa xăm và mặt cô ấy khá lộ rõ sự chắc chắn về điều cô vừa nói.
“ Tại sao ? “
“ Chỉ là khó có thể chối từ thôi “ – Setsuna thôi không nói và lại tiếp tục thưởng thức tách trà ngon lành mà tôi đã chính tay làm .
3. “ Chào chị , em mới chuyển nhà tới đây “ – cô bé mà Setsuna đã kể với tôi trông cũng khá đáng yêu đấy chứ . Mái tóc xanh của em thật sự nổi bật làm tôi phải chú ý .
4. Khơi bao niềm nhớ vô vàn ,
Cánh hoa đào đấy chẳng tàn trong tôi !
Lại quanh quẩn trong những góc tối của quán cafe , tôi vẫn ngồi đấy tán gẫu với những cô gái xinh đẹp mới quen đã sớm trở thành một thói quen và không biết nó đã bén rễ vào tiềm thức tôi từ bao giờ. Chỉ là tôi biết , có một số người họ thường gọi tôi là kẻ đào hoa và thích bay nhảy , chẳng lẽ vì tôi chả bao giờ chịu ở yên một chỗ sao ?
“ Haruka , chúng ta sẽ còn gặp lại nhau chứ ? “ – Cô bé vô tư trao cho tôi những ánh mắt gợi tình nhất có thể , bên dưới bàn , bạn sẽ không tin nổi một cô bé 16 lại có những hành động rất là người lớn như vậy. Chân cô chạm vào tôi như đang thách thức sự hoang dại của Haruka , nó sẽ bùng nổ đấy , nhưng chỉ là em không phải là con người ấy.
“ Maybe … “ – Tôi lấp lửng câu trả lời của mình , tôi chẳng tội vạ gì mà lại phải ràng buộc mình với một mối quan hệ nhất định nào đó cả đời , bạn hãy yên tâm. Vì tôi là Haruka , tựa như làn gió và sẽ bay đến nơi nào mà tôi thích.
Rời khỏi quán , tôi lê la trên khắp con đường của thành phố Osaka náo nhiệt , con người ở xứ sở Mặt trời mọc này khá bận rộn nhỉ ? Đi đến đâu bạn đều bắt gặp những gương mặt đầy nôi ưu tư , phiền muộn. Sao họ không thả mình và sống tự đo như tôi ? Tại sao luôn phải trói chặt mình trong việc mưu sinh ?
Và trong hàng ngàn người ấy , tôi đã thấy em. Cô bé hàng xóm tóc xanh đáng yêu.
Bình yên !
Cảm giác này thật lạ lùng ?
Lần đầu tiên , tôi muốn dừng lại …
xem tiếp: cô hàng xóm của tôi
Khoảng lặng – Truyện les hay
Khoảng lặng – Truyện les hay : Phương đưa mắt nhìn quanh căn phòng, nàng bước chậm từng bước nhỏ, bàn tay lướt nhẹ trên từng món vật dụng thân thương, dường như mọi thứ vẫn còn nguyên ở vị trí cũ kể từ ngày nàng ra đi.
Phương nhìn đồng hồ, 11h30, giờ này Nguyên cũng sắp tan trường. Theo thói quen, Phương mở vali lấy bộ pyjama mới để lên giường; tiện tay, nàng gom bộ quần áo cũ của Nguyên vất bừa bãi trên ghế bỏ vào bao nylon, rồi cất ngược vào vali. Thu dọn lại vài thứ cho ngăn nắp, Phương cởi bộ đồng phục mắc vào tủ áo, nàng quấn vội chiếc khăn lông quanh mình, vén gọn mái tóc, rồi bước ra nhà bếp, sửa soạn bữa ăn trưa cho hai người.
Phương bắt nồi nước, lát nữa nàng sẽ luộc bánh nếp – một đặc sản của Bến Tre – thứ bánh nếp được gói vuông vắn trong chiếc lá dừa mà nàng biết là Nguyên ưa thích lắm.
Mở tủ lấy lọ tiêu, Phương rắc thêm vào gia vị ướp thịt bò, rồi quay sang rửa salad, thầm hỏi:”Vắng nàng một thời gian, Nguyên có nhớ, có mong nàng về? Nguyên có gầy đi chút nào hay không?”.
Chợt nhớ ra điều gì, Phương mở tủ lạnh, may quá còn đùi gà và mấy củ cà rốt, nàng sẽ nấu thêm món canh cho Nguyên. xem tiếp tại đây Khoảng lặng – Truyện les hay